Họ Ăn mật

Họ Ăn mật
Ăn mật lưỡi liềm (Phylidonyris pyrrhopterus)
Phân loại khoa học
Giới (regnum)Animalia
Ngành (phylum)Chordata
Lớp (class)Aves
Bộ (ordo)Passeriformes
Phân bộ (subordo)Passeri
Phân thứ bộ (infraordo)Meliphagida
Họ (familia)Meliphagidae
Vigors, 1825
Các chi
Khoảng 46-53 chi, 183-188 loài. Xem văn bản.

Họ Ăn mật, tên khoa học Meliphagidae, là một họ chim trong bộ Passeriformes.[1] Chúng phổ biến nhất ở ÚcNew Guinea, và cũng được tìm thấy ở New Zealand, các đảo Thái Bình Dương xa về phía đông như SamoaTonga, và các đảo ở phía bắc và phía tây của New Guinea được gọi là Wallacea. Bali, ở phía bên kia của đường Wallace, có một loài duy nhất.[2][3]

Tổng cộng có 190 loài trong 50 chi, khoảng gần một nửa là loài bản địa Australia, nhiều loài khác bản địa New Guinea.[4] Với những họ hàng gần gũi nhất của chúng, Maluridae, Pardalotidae, và Acanthizidae, v.v.), chúng bao gồm siêu họ Meliphagoidea và có nguồn gốc từ rất sớm trong lịch sử tiến hóa của sự tỏa ra của bộ sẻ biết hót.[5] Mặc dù chim ăn mật trông và cư xử rất giống các loài chim ăn mật khác trên thế giới (chẳng hạn như hút mậtchim sâu), chúng không có liên quan và những điểm tương đồng là kết quả của sự tiến hóa hội tụ.

Phân loại học

[sửa | sửa mã nguồn]

Phân loại trong bài này dựa theo Driskell A. & L. Christidis (2004),[6] Gardner et al. (2010),[7] Toon et al. (2010),[8] Nyári A. S. & L. Joseph (2011),[9] Andersen et al. (2014),[10] Joseph et al. (2014),[11] Marki et al. (2017).[12]

Thư viện ảnh

[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Clements, J. F.; Schulenberg, T. S.; Iliff, M. J.; Wood, C. L.; Roberson, D.; Sullivan, B.L. (2012). “The eBird/Clements checklist of birds of the world: Version 6.7”. Truy cập ngày 19 tháng 12 năm 2012.
  2. ^ Andersen, M.J.; Naikatini, A.; Moyle, R.C. (2014). “A molecular phylogeny of Pacific honeyeaters (Aves: Meliphagidae) reveals extensive paraphyly and an isolated Polynesian radiation”. Molecular Phylogenetics and Evolution. 71: 308–315. doi:10.1016/j.ympev.2013.11.014. PMID 24315868.
  3. ^ Del Hoyo, J., Elliot, A. and Christie D. (editors). (2006). Handbook of the Birds of the World. Volume 12: Picathartes to Tits and Chickadees. Lynx Edicions. ISBN 978-84-96553-42-2
  4. ^ Gill, Frank; Donsker, David; Rasmussen, Pamela biên tập (2020). “Honeyeaters”. IOC World Bird List Version 10.1. International Ornithologists' Union. Truy cập ngày 22 tháng 2 năm 2020.
  5. ^ Barker, F.K.; Cibois, A.; Schikler, P.; Feinstein, J.; Cracraft, J. (2004). “Phylogeny and diversification of the largest avian radiation”. Proc. Natl. Acad. Sci. USA. 101 (30): 11040–11045. Bibcode:2004PNAS..10111040B. doi:10.1073/pnas.0401892101. PMC 503738. PMID 15263073.
  6. ^ Driskell A. & L. Christidis (2004). Phylogeny and evolution of the Australo-Papuan honeyeaters (Passeriformes: Meliphagidae). Mol. Phylogenet. Evol. 31(3): 943-960. doi:10.1016/j.ympev.2003.10.017
  7. ^ Gardner J. L., J. W. H. Trueman, D. Ebert, L. Joseph & R. D. Magrath (2010). Phylogeny and evolution of the Meliphagoidea, the largest radiation of Australasian songbirds. Mol. Phylogenet. Evol. 55(3): 1087-1102. doi:10.1016/j.ympev.2010.02.005
  8. ^ Toon A., J. M. Hughes & L. Joseph (2010). Multilocus analysis of honeyeaters (Aves: Meliphagidae) highlights spatio-temporal heterogeneity in the influence of biogeographic barriers in the Australian monsoonal zone. Mol. Ecol. 19(14): 2980-2994. doi:10.1111/j.1365-294X.2010.04730.x
  9. ^ Nyári A. S. & L. Joseph (2011). Systematic dismantlement of Lichenostomus improves the basis for understanding relationships within the honeyeaters (Meliphagidae) and the historical development of Australo-Papuan bird communities. Emu 111(3): 202-211.
  10. ^ Andersen M. J., A. Naikatini & R. G. Moyle (2014a). A molecular phylogeny of Pacific honeyeaters (Aves: Meliphagidae) reveals extensive paraphyly and an isolated Polynesian radiation. Mol. Phylogenet. Evol. 71: 308-315. doi:10.1016/j.ympev.2013.11.014
  11. ^ Joseph L., A. Toon, A. S. Nyári, N. W. Longmore, K. M. C. Rowe, T. Haryoko, J. Trueman & J. L. Gardner (2014a). A new synthesis of the molecular systematics and biogeography of honeyeaters (Passeriformes: Meliphagidae) highlights biogeographical and ecological complexity of a spectacular avian radiation. Zool. Scripta 43(3): 235-248. doi:10.1111/zsc.12049
  12. ^ Marki P. Z., K. A. Jønsson, M. Irestedt, J. M. T. Nguyen, C. Rahbek & J. Fjeldså (2017). Supermatrix phylogeny and biogeography of the Australasian Meliphagides radiation (Aves: Passeriformes). Mol. Phylogenet. Evol. 107: 516-529. doi:10.1016/j.ympev.2016.12.021
  13. ^ a b Nghiên cứu phát sinh chủng loài phân tử của Driskell & Christidis (2004) chỉ ra rằng chi này theo định nghĩa cũ là không đơn ngành và cần thiết phải sửa đổi.
  14. ^ Nghiên cứu phát sinh chủng loài phân tử của Driskell & Christidis (2004) chỉ ra rằng Xanthomyza phrygia lồng trong chi Anthochaera và loài này sẽ được coi là Anthochaera phrygia.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Barker, F.K., Cibois, A., Schikler, P., Feinstein, J., and Cracraft, J. (2004). Phylogeny and diversification of the largest avian radiation. Proceedings Natl. Acad. Sci., USA 101 11040-11045.
  • Christidis, L. and Boles, W.E. (1994). The Taxonomy and Species of Birds of Australia and its Territories. Royal Australasian Ornithologists Union Monograph 2. Melbourne: RAOU. ISBN 1-875122-06-0.
  • Cracraft, J. and Feinstein, J. (2000). What is not a bird of paradise? Molecular and morphological evidence places Macgregoria trong Meliphagidae and the Cnemophilinae near the base of the corvoid tree. Proc. Roy. Soc. London, B 267 233-241.
  • Del Hoyo, J., Elliot, A. and Christie D. (editors). (2006). Handbook of the Birds of the World. Volume 12: Picathartes to Tits and Chickadees. Lynx Edicions. ISBN 978-84-96553-42-2 (Epthianura and Ashbyia only)
  • Driskell, A.C. and Christidis, L. (2004). Phylogeny and evolution of the Australo-Papuan honeyeaters (Passeriformes, Meliphagidae). Molecular Phylogenetics and Evolution 31 943–960.
  • Driskell, A.C., Christidis, L., Gill, B., Boles, W.E., Barker, F.K., and Longmore, N.W. (2007). A new endemic family of New Zealand passerine birds: adding heat to a biodiversity hotspot. Australian Journal of Zoology 55 1-6.
  • Sibley, C.G. and Monroe, B.L. Jr. (1990). Distribution and Taxonomy of Birds of the World. New Haven: Yale University Press. ISBN 0-300-04969-2.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]